“Công việc mang tính tinh thần cuối cùng của Lòng Thương Xót yêu cầu chúng ta hãy cầu nguyện cho cả người còn sống lẫn những người đã qua đời”.
Việc chăm sóc mục vụ ơn gọi cần một Giáo Hội di chuyển, có khả năng mở rộng các biên giới của mình, không dựa vào sự hẹp hòi của những toan tính con người hay sự sợ hãi phạm sai lỗi,
Thông điệp của bài Tin Mừng hôm nay giới thiệu cho chúng ta một trong những chủ đề mang tính đặc trưng nhất của mùa Vọng: Thiên Chúa viếng thăm nhân loại.
“Giáo Hội đã cảm thấy cần thiết phải dấn thân trong lãnh vực giáo dục, vì sứ mạng loan báo Tin Mừng của Giáo Hội cũng bao hàm bổn phận trao lại cho những người nghèo nhất phẩm giá của họ”.
Chúng ta hãy dành Bài Giáo Lý hôm nay để nói về một công việc của Đức Thương Người, mà tất cả chúng ta đều biết rất rõ, nhưng có lẽ chúng ta lại không đưa nó vào trong thực hành
Chúa Giêsu trong Tin Mừng dạy chúng ta phải có một tâm hồn và tư tưởng rõ ràng sự chắc chắn rằng Thiên Chúa hướng dẫn lịch sử của chúng ta và biết thời gian cánh chung cũa mọi thứ và mọi sự kiện.
Trong kế hoạch yêu thương của Thiên Chúa, thực vậy, không muốn loại trừ bất kì một ai, mà muốn bao gồm hết tất cả.
Đời sống của Chúa Giêsu, đặc biệt là trong ba năm thực thi sứ mạng công khai của Ngài, được ghi đậm dấu ấn thông qua cuộc gặp gỡ không ngừng với con người.
Một trong những vấn đề rắc rối nhất của những vết thương mở này là nạn buôn người, một hình thức nô lệ hiện đại, vốn xâm phạm đến phẩm giá được Thiên Chúa ban tặng của quá nhiều anh chị em của chúng ta và tạo nên một tội ác chống lại con người.
Chúa Giêsu không rơi vào cái bẫy ấy và khẳng định lại một sự thật về sự phục sinh, giải thích rằng sự sống sau khi chết sẽ khác so với sự sống trên trái đất này.