Niềm hy vọng chân thành của tôi là Azerbaijan có thể tiếp tục con đường dài của sự hợp tác giữa các nền văn hóa khác nhau và các niềm tin tôn giáo.
Giờ đây, Thiên Chúa Quan Phòng lại cho chúng ta gặp nhau và, đối diện với một thế giới đang khát lòng thương xót, sự hiệp nhất và hòa bình,
Tôi xin tạ ơn Thiên Chúa Toàn Năng vì đã ban cho tôi cơ hội để thăm vùng đất được chúc phúc này, một nơi của sự gặp gỡ và sự giao thoa thiết yếu giữa các nền văn hóa và nền văn minh, điều mà, kể từ công cuộc rao giảng của Thánh Nino ngay từ khởi đầu của thế kỷ thứ IV
Những lời mà Chúa Giêsu đã nói trong cuộc khổ hình của Ngài đã đạt tới đỉnh điểm của chúng trong sự tha thứ. Chúa Giêsu đã tha thứ khi Ngài thưa cùng Chúa Cha: “Lạy Cha, xin tha cho họ, vì họ không biết việc họ làm” (Lc 23,34).
Thật là một sự cảm động lớn lao đối với tôi được gặp quý anh chị em, những người đã chịu đau đớn trong thể xác và trong tâm hồn bởi vì một buổi tối lễ hội đã mù quáng đánh vào anh chị em, đích thân anh chị em hay một trong những người thân của anh chị em, không phân biêt nguồn gốc hay tôn giáo.
Nhưng tôi tự hỏi: liệu những lời của Chúa Giêsu có thực tế không? Có thật sự là có thể để yêu thương như Thiên Chúa yêu và để thương xót như Ngài không?
“Tình yêu không được yêu”: Thực tế này, theo nhiều trình thuật, là những gì làm cho Thánh Phanxicô thành Assisi khó chịu.
Trong sự khôn ngoan kiểu thế gian này chúng ta được mời gọi để đáp trả bằng sự khôn ngoan Kitô Giáo, điều vốn là một quà tặng của Chúa Thánh Thần.
Mệnh lệnh đầu tiên là “Hãy đến cùng tôi”. Phán với những người mệt mỏi và bị áp bức, Chúa Giêsu tỏ mình ra như kẻ tôi tớ của Chúa được mô tả trong Sách Tiên Tri Isaia.
Sự vui mừng của Thiên Chúa trên những người trở về với Ngài ăn năn được nhấn mạnh hơn bao giờ hết trong Năm Thánh này mà chúng ta đang sống, theo nghĩa là tự thân từ ngữ ấy thể hiện: “julibee”, có nghĩa là vui mừng.