Thánh Gioan đặt chứng tá của mình trong chứng tá của Thánh Thần về Đức Giêsu Kitô. Nói cách khác, chính Thánh Thần đã làm chứng về Đức Giêsu Kitô qua tâm tình và ngòi bút của Gioan.

Bản văn của sách Tin Mừng thánh Gio-an thật là đông đặc và vắn gọn. Nhưng, khi truyền lại, người chép đã thêm vào những tiếng phụ

Theo Truyền thống, thì thánh Gio-an đã trước tác sách Tin Mừng tại Ê-phê-sô, vào lúc tuổi già. Truyền thống này dựa trên lời chứng của thánh I-rê-nê.

Người ta muốn kết luận rằng sách Tin Mừng thứ tư chỉ là một bản dịch biểu tượng hoặc một bài suy niệm thần học về đời sống Đức Giê-su, không có giá trị lịch sử.

Sách Tin Mừng thứ tư cũng là sách Tin Mừng như ba sách Tin Mừng nhất lãm, nhưng có nhiều tài liệu mới mẻ, và, nhiều khi, khác hẳn.

Các nhà nghiên cứu, công giáo và không công giáo, giả thuyết rằng thứ tự đầu tiên của sách Tin Mừng thứ tư đã bị xáo trộn vì có một số tờ, số đoạn bị sắp sai chỗ.

Điểm nổi bật trong sách Tin Mừng của thánh Gio-an là: Đức Giê-su là Ngôi Lời đã làm người, để ban sự sống cho loài người (1,14).

Tuy sách được sáng tác có muộn màng hơn các sách Tin Mừng khác, nhưng sách Tin Mừng thứ tư này cũng hội đủ những điều các người Ki-tô hữu đầu tiên đã loan báo.

Các mục đồng, những người bị xếp vào hạng ô uế và bị xã hội Do Thái khinh bỉ, đã đi theo sự hướng dẫn của dấu chỉ; họ thấy ông Giuse, bà Maria và Hài Nhi. Sau đó, họ truyền đạt lại sứ điệp. Tất cả những ai nghe biết đều ngạc nhiên.

Như thế, câu viết trên bản án đầy vẻ bôi bác, “Đây là vua dân Do Thái”, lại đạt được nội dung đích thực: Đức Giêsu đúng là Vua Cứu Thế; Người đi vào Vương Quốc của Người và đưa vào đó tất cả những ai tín thác nơi Người.