Thư thứ nhất Gio-an có tương quan với Tin Mừng Gio-an, nhưng Tin Mừng Gio-an và ba thư Gio-an được viết trong những bối cảnh khác nhau. Thư thứ nhất Gio-an mô tả tình trạng của cộng đoàn đang bị chia rẽ
Trong thư 1Ga, nhiều lúc khó phân biệt giữa Thần Khí của Thiên Chúa (viết hoa) và thần khí của con người (viết thường)
Nét độc sáng của tác giả thư Híp-ri là: trong toàn thể Tân Ước, chỉ có một mình ông quả quyết cách minh nhiên chức tư tế của Chúa Ki-tô.
“Bài giảng cho các Ki-tô hữu đang mất phương hướng”. Đấy là cái tựa người ta đã từng đặt cho “thư gửi tín hữu Híp-ri”
Các thư Gio-an không cho biết rõ tên tác giả. Thư 1Ga cũng không cho biết chức vụ của tác giả. Trong lời tựa (1Ga 1,1-4), tác giả tự xưng ở ngôi thứ nhất, số nhiều
Đấng Bảo Trợ sẽ hướng dẫn các môn đệ tới sự thật toàn vẹn. Ở Ga 8,31-32, Đức Giêsu đã hứa: “Nếu các ông ở lại trong lời của tôi, thì các ông thật là môn đệ tôi; các ông sẽ biết sự thật”. Điều này được nên trọn trong và qua Đấng Bảo Trợ.
Đức Giêsu khẳng định rằng người nào yêu mến Người, thì phải “giữ lời” Người, nghĩa là gắn bó với lời loan báo của Người và nhận biết bằng đức tin những gì Người đã yêu cầu (x. Ga 14,15.21.23).
Con Người được tôn vinh vào lúc Người hy sinh mạng sống. Không phải bằng lời nói, nhưng xuyên qua biến cố thực hữu và tuyệt đối hệ trọng này, Người tỏ mình ra như là Con được liên kết với Cha bằng một niềm tín thác vô biên.
Đức Giêsu khẳng định rằng, các chiên đều thuộc về Người bởi vì Chúa Cha đã ban các con của Ngài người cho Người (x. Ga 6,37.44.65; 17,6-7).
Tuy ngay từ đầu, Tin Mừng thứ IV được lưu truyền luôn luôn có chương 21, các nhà chú giải cho rằng, chương này chỉ là một phụ trương được thêm vào sau.