Sunday, 05 April 2020 08:12

Bài Giảng Của Đức Thánh Cha Phanxicô Trong Lễ Bế Mạc Đại Hội Giới Trẻ Thế Giới Tại Krakow Featured

LTS: Ngày Giới Trẻ Thế Giới (JMJ) “bắt đầu hôm nay và tiếp tục ngày mai ở nhà, bởi vì chính đó là nơi Đức Giêsu muốn gặp gỡ bạn ngay từ bây giờ”, Đức Giáo Hoàng Phanxicô đã khẳng định trong Thánh Lễ bế mạc Ngày Giới Trẻ Thế Giới tại Khu học xá lòng thương xót (Campus misericordiae), Krakow, Ba Lan, ngày 31-07-2016. Trước 2,5 triệu bạn trẻ, Đức Giáo Hoàng đã cảnh giác chống lại sự buồn nản và tê liệt tâm hồn, ngài khuyên “có can đảm: để mạnh mẽ hơn điều ác bằng cánh yêu thương lẫn nhau, kể cả kẻ thù”. Đức Giáo Hoàng cũng tuyên bố rằng: “Thiên Chúa yêu thương chúng ta trong hiện trạng của chúng ta, và không có tội lỗi, thiếu sót hay lỡ lầm nào có thể làm Người đổi ý”. Ngài cũng mời gọi: “Các bạn trẻ thân mến, đừng mắc cỡ khi mang đến cho Người tất cả, đặc biệt là những yếu đuối, những mệt nhọc và tội lỗi của các bạn trong tòa hòa giải: Người sẽ làm chúng ta ngạc nhiên với sự tha thứ và sự bình an của Người. Các bạn đừng sợ thưa “vâng” với Người với tất cả sự hăng hái trong trái tim các bạn, để rộng lượng đáp trả Người, để đi theo Người”.

***

***

 

Các bạn trẻ thân mến,

Các bạn đã đến Krakow để gặp Chúa Giêsu.

Bài Phúc Âm ngày hôm nay cũng nói với chúng ta về một cuộc gặp gỡ giữa Chúa Giêsu và một người, ông Da-kêu, ở Giê-ri-khô (x. Lc 19,1-10). Ở đó, Chúa Giêsu không giới hạn vào việc giảng dạy, hay chào hỏi mỗi người, nhưng Người muốn – theo lời Thánh Sử gia – đi ngang qua thành phố (x. c. 1). Nói cách khác, Chúa Giêsu muốn đến gần với đời sống của mỗi người, đi đến tận cùng con đường của mình, để cuộc đời của Người và cuộc đời của chúng ta thực sự gặp nhau.

Như vậy, đã xảy ra cuộc gặp gỡ kỳ dị nhất, cuộc gặp gỡ với ông Da-kêu, người đứng đầu những người “công chức”, nghĩa là những người thâu thuế. Ông Da-kêu như thế là một kẻ cộng tác giầu có với quân chiếm đóng La-mã đáng ghét; đó là một tên bóc lột nhân dân, một kẻ mà vì tiếng xấu, đã không thể nào tới gần với Thầy được. Nhưng sự gặp gỡ với Chúa Giêsu đã thay đổi cuộc đời của ông ta, cũng như điều này đã và có thể đã xảy ra hàng ngày đối với mỗi người trong chúng ta. Tuy nhiên, ông Da-kêu đã phải đối đầu với một số trở ngại để gặp được Chúa Giêsu: ít là có 3 trở ngại, chúng cũng có thể dạy cho chúng ta điều gì.

Trở ngại thứ nhất và vì ông ta lùn: ông Da-kêu không nhìn được thấy Thầy bởi vì ông thấp quá. Ngày nay cũng vậy, chúng ta cũng có rủi ro đứng xa Chúa Giêsu bởi vì chúng ta không cảm thấy đủ tầm vóc, bởi vì chúng ta đánh giá quá thấp chính chúng ta. Đó là một cám dỗ lớn, không chỉ liên quan đến lòng tự tin, mà còn đụng đến cả đức tin. Vì đức tin nói với chúng ta rằng chúng ta là “con cái Thiên Chúa và chúng ta đích thực là con cái Người” (1 Ga 3,1): chúng ta đã được dựng lên theo hình ảnh Người; Chúa Giêsu đã mặc lấy bản tính con người của chúng ta và trái tim Người không hề chán nản chúng ta; Chúa Thánh Linh muốn cư ngụ nơi chúng ta; chúng ta được kêu gọi vào niềm vui đời đời với Thiên Chúa! Đó chính là “tầm vóc” của chúng ta, chính là căn tính thiêng liêng của chúng ta: chúng ta là con cái luôn được Thiên Chúa yêu thương. Như thế, các bạn hiểu rằng, không chấp nhận chính mình, sống bất mãn và suy nghĩ tiêu cực có nghĩa là không công nhận căn tính đích thực nhất của chúng ta: chính cũng như là quay mặt đi chỗ khác trong lúc Thiên Chúa muốn đoái nhìn đến tôi, chính là muốn xóa đi giấc mơ Người nuôi dưỡng cho tôi. Thiên Chúa yêu thương chúng ta trong hiện trạng của chúng ta, và không có tội lỗi, thiếu sót hay lỡ lầm nào có thể làm Người đổi ý. Với Chúa Giêsu – Phúc Âm chứng minh cho chúng ta -, không có ai là kẻ dưới, là người xa lạ, không có ai là không đáng kể, mà tất cả chúng ta đều được ưa thích và quan trọng: bạn quan trọng! Và Thiên Chúa tin tưởng nơi bạn vì bạn là ai, chứ không vì bạn có gì: trước mắt Người, quần áo bạn mặc hay điện thoại di động bạn dùng, thật sự chẳng có giá trị gì: bạn có theo thời trang hay không, không quan trọng đối với Người, điều quan trọng với Người, chính là bạn. Bạn có giá trị trước mắt Người và giá trị của bạn là vô giá.

Khi trong cuộc đời, có những lúc chúng ta nhắm xuống phía dưới thay vì nhắm lên bên trên, chân lý to lớn này co thể giúp chúng ta: Thiên Chúa trung thành trong tình yêu thương của Người đối với chúng ta, kể cả có lúc Người ngoan cố. Điều này sẽ giúp cho chúng ta thấy rằng, Người yêu thương chúng ta nhiều hơn chúng ta thương yêu chính chúng ta, rằng Người tin tưởng chúng ta hơn chúng ta tin tưởng chính chúng ta, rằng Người “luôn là người ủng hộ” chúng ta như người ủng hộ kiên trì nhất trong những người ủng hộ. Người luôn đợi chờ chúng ta trong hy vọng, kể cả khi chúng ta khép kín trong buồn nản, gậm nhấm không ngừng về những sai lầm đã nhận được và về quá khứ. Nhưng, gắn chặt với buồn nản là không xứng đáng với tầm vóc thiêng liêng của chúng ta! Đó còn chính là con virút làm ô nhiễm và chặn đứng tất cả, đóng chặt mọi cánh cửa, ngăn cản không cho tiếp tục cuộc sống,không cho bắt đầu lại. Thiên Chúa, trái lại luôn kiên trì hy vọng: Người luôn tin tưởng rằng chúng ta có thể đứng dậy và không chịu nhìn thấy mình bị tắt lịm và không có niềm vui. Bởi vì chúng ta luôn là con cái đáng yêu của Người. Chúng ta hãy nhớ điều này vào lúc bắt đầu mỗi ngày. Điều đó có ích cho chúng ta mỗi buổi sáng để nói lên trong lời cầu nguyện: “Lạy Chúa, Con cảm tạ Chúa vi Chúa thương con; xin Chúa làm cho con biết yêu sự sống của con!”. Không phải yêu những sai lầm của con, sẽ được cải sửa, mà là yêu sự sống, vốn là một ơn trọng: đó là thời gian để yêu và để được yêu.

Ông Da-kêu còn có trở ngại thứ nhì trên con đường tới gặp Chúa Giêsu: đó là sự xấu hổ làm ông tê liệt. Chúng ta có thể hình dung cái gì đã diễn ra trong lòng ông Da-kêu trước khi ông trèo lên cành cây sung, đó có thể là một cuộc đấu tranh gay gắt: một bên là sự hiếu kỳ tốt lành, hiếu kỳ được biết Chúa Giêsu; một bên là sự rủi ro tạo ra một hình ảnh tồi tệ đáng sợ. Ông Da-kêu là một người công cộng; ông biết chắc rằng khi ông tìm cách trèo lên cây, ông sẽ trở thành trò cười trước mắt mọi người, ông ta, một người thủ lãnh, một người có quyền thế. Nhưng ông đã vượt thắng sự xấu hổ, bởi vì sự thu hút của Chúa Giêsu đã mạnh hơn. Các bạn chắc đã có thể trải nghiệm điều gì xảy ra khi một người trở nên hấp dẫn đến độ làm mình si tình: có thể xảy ra là mình sẵn sàng làm những chuyện chưa bao giờ mình làm. Có cái gì giống như thế đã xảy ra trong lòng ông Da-kêu, khi ông cảm thấy rằng Chúa Giêsu là quan trọng đến độ ông có thể làm bất cứ chuyện gì vì Người, bởi vì Người là Đấng duy nhất có thể lôi ông ta ra khỏi vũng lầy tội lỗi và bất mãn. Và như thế, cái xấu hổ làm tê liệt đã không thắng được: ông Da-kêu – Phúc Âm nói – “đã chạy tới phía trước”, “đã leo lên” và sau đó, khi Chúa Giêsu gọi ông, ông “vội vàng tụt xuống” (c. 4.6). Ông đã mạo hiểm, đã đặt mình vào cuộc chơi. Điều này, đối với chúng ta cũng là sự bí mật của niềm vui: đừng dập tắt sự tò mò tốt đẹp, mà hãy đặt mình vào cuộc chơi, bởi vì cuộc đời không đóng kín trong một chiếc ngăn kéo. Trước mặt Chúa Giêsu, người ta không thể ngồi yên khoanh tay chờ đợi; đáp lại lời Người là Đấng ban cho chúng ta sự sống, chúng ta không thể chỉ dùng một tư tưởng hay chỉ một “lời nhắn” ngắn ngủi!

Các bạn trẻ thân mến, đừng xấu hổ khi mang đến cho Người tất cả, đặc biệt là những yếu đuối, những mệt nhọc và tội lỗi của các bạn trong tòa hòa giải: Người sẽ làm chúng ta ngạc nhiên với sự tha thứ và sự bình an của Người.  Các bạn đừng sợ thưa “vâng” với Người với tất cả sự hăng hái trong trái tim các bạn, để rộng lượng đáp trả Người, để đi theo Người! Các bạn đừng để bị làm tê liệt tâm hồn, mà hãy nhắm tới mục đích của mối tình tươi đẹp, nó cũng đòi hỏi một sự từ bỏ, và một câu nói “không” mạnh mẽ với việc kích thích bằng mọi giá để có thành công và với chất ma túy chỉ nghĩ đến mình và những thoải mái cho riêng mình.

Sau vóc dáng thấp bé và sự xấu hổ làm tê liệt, có một trở ngại thứ ba mà ông Da-kêu phải trải qua, không phải trong nội tâm của ông, mà là chung quanh ông. Đó là đám đông xì xào, mới đầu ngăn chặn ông và rồi chỉ trích ông: Chúa Giêsu không nên vào nhà người này, nhà một người tội lỗi! Thật là khó khăn nhường nào để thực sự đón được Chúa Giêsu, thật là khó khăn để chấp nhận một “Thiên Chúa, giầu lòng thương xót” (Ep 2,4). Họ có thể ngăn cản các bạn, bằng cách làm cho bạn tưởng rằng Thiên Chúa là xa vời, cứng rắn và ít thông cảm, tốt với người tốt và xấu với người xấu. Trái lại, Cha chúng ta đã “cho mặt trời của Người mọc lên soi sáng kẻ xấu cũng như người tốt” (Mt 5, 45) và Người mời gọi chúng ta hãy có sự can đảm đích thực: mạnh hơn sự dữ bằng cách yêu thương mỗi người, kể cả kẻ thù. Họ có thể cười nhạo các bạn, bởi vì các bạn tin tưởng vào sức mạnh êm dịu và khiêm nhường của lòng thương xót. Các bạn đừng sợ, mà hãy nghĩ đến châm ngôn của những ngày này:“Phúc thay ai xót thương người, vì họ sẽ được Thiên Chúa xót thương” (Mt 5,7). Họ có thể phê phán các bạn là những kẻ mơ mộng, bởi vì các bạn tin vào một nhân loại mới, không chấp nhận hận thù dân tộc, không coi biên giới quốc gia như rào cản và gìn giữ các truyền thông riêng biệt mà không có ích kỷ và hận thù. Các bạn đừng nản lòng: với nụ cười và đôi tay mở rộng của các bạn, các bạn hãy rao giảng hy vọng và hãy là một sự chúc lành cho gia đình nhân loại duy nhất, mà ở đây các bạn đã đại diện một cách hoàn hảo!

Đám đông ngày hôm đó, đã phê phán ông Da-kêu, họ nhìn ông từ đầu xuống chân; Chúa Giêsu trái lại, đã làm ngược với họ: Người nhìn lên phía ông ((c. 5). Cái nhìn của Chúa Giêsu đi xa hơn khuyết điểm và thấy con người; nó không dừng lại ở điều xấu của quá khứ, mà nó thấy được cái tốt trong tương lai; nó không cam chịu trước những khép kín, nhưng nó tìm con đường hợp nhất và hiệp thông; ở giữa mọi người, nó không dừng ở bề ngoài, nhưng nó nhìn vào trong tim. Với cái nhìn này của Chúa Giêsu, các bạn có thể làm mọc lên một nhân loại khác, không chờ họ “hoan hô”, nhưng để mưu cầu lợi ích cho chính mình, hạnh phúc giữ được tấm lòng liêm khiết và đấu tranh ôn hòa cho sự lương thiện và công lý. Các bạn đừng dừng lại ở bề mặt mọi chuyện và hãy coi chừng những lễ nghi trần tục bề ngoài, trang điểm tâm hồn để cho có vẻ tốt đẹp hơn. Trái lại, các bạn hãy thiết lập sự nối kết bền vững nhất, sự nối kết của một tâm hồn biết nhìn và thông truyền cái tốt không hề lơi lả. Và niềm vui đó, mà các bạn nhận được cách nhưng không từ Thiên Chúa, các bạn hãy cho đi cách nhưng không (x. Mt 10, 8), bởi vì có rất nhiều người đang chờ đợi.

Sau cùng, chúng ta hãy nghe lời Chúa Giêsu phán cùng ông Da-kêu, dường như đặc biệt để phán dạy cho chúng ta ngày hôm nay: “Xuống mau đi: vì hôm nay tôi phải ở lại nhà ông” (c. 5). Chúng ta có thể nói Ngày Giới Trẻ Thế Giới JMJ, hôm nay bắt đầu và sẽ tiếp tục ngày mai, ở nhà, bởi vì chính nơi đó, Chúa Giêsu muốn gặp gỡ bạn ngay từ bây giờ. Chúa không muốn chỉ ở lại trong cái thành phố xinh đẹp này hay ở trong những ký ức thân thương, nhưng Người muốn đến tận nhà bạn, cư ngụ trong đời sống hàng ngày của bạn với: những học hành và những năm tháng đầu tiên khi mới đi làm, những tình bạn và những tình cảm, những dự án và những giấc mơ. Người sẽ vui lòng khi trong cầu nguyện, tất cả những thứ đó được mang đến cho Người! Người sẽ hy vọng là trong những địa chỉ liên lạc và những trò chuyện (chat) hàng ngày, ở vị trí đầu tiên có sợi dây vàng của cầu nguyện! Người mong muốn biết bao Lời Người nói cho mỗi ngày của các bạn, mà Tin Mừng trở thành cûa bạn, và là “trình duyệt” của bạn trên những nẻo đường của cuộc sống!

Trong khi Người xin được tới nhà bạn, Chúa Giêsu, cũng như Người đã làm với ông Da-kêu, đã gọi bạn bằng đích danh bạn. Tên của bạn quý giá đối với Người. Tên ông Da-kêu gợi nhớ, trong ngôn ngữ thời đó, ký ức của Thiên Chúa. Các bạn hãy phó thác cho ký ức của Thiên Chúa: ký ức của Người không phải là một cái “ổ cứng”, ghi chép và lưu trữ tất cả những dữ kiện, nhưng là một trái tim thương cảm dịu hiền, sẽ vui mừng khi xóa bỏ vĩnh viễn tất cả những vết tích xấu xa của chúng ta. Chúng ta hãy thử, ngay bây giờ, bắt chước ký ức trung thành của Thiên Chúa và gìn giữ điều tốt lành mà chúng ta đã nhận được trong những ngày này. Trong thinh lặng, chúng ta hãy nhớ lại cuộc gặp gỡ này, chúng ta hãy giữ lấy kỷ niệm sự hiện diện của Thiên Chúa và của Lời Người, chúng ta hãy làm bừng lên trong chúng ta tiếng Chúa Giêsu đang gọi tên chúng ta. Như vậy, chúng ta hãy thinh lặng cầu nguyện, để nhớ lại, để tạ ơn Chúa là Đấng, tại đây, đã muốn có chúng ta và đã gặp gỡ chúng ta.