Trong một Dòng Giáo Hoàng, nếu Bề trên Tổng Quyền xét thấy thích hợp thì sẽ cho phép hồi tục, sau khi có sự ưng thuận của hội đồng cố vấn. Đặc ân ấy cần được cấp bằng văn bản.

Trước Bộ Giáo Luật 1917, người ta phân biệt việc rời bỏ Dòng “tạm thời” và rời bỏ Dòng “vĩnh viễn”. Với hình thức thứ nhất, đặc ân miễn chuẩn cho phép tu sĩ sống một thời gian ngoài tu viện

Mãn thời kỳ thử nghiệm, nếu tu sĩ được các Bề trên có thẩm quyền nhận cho khấn Dòng, thì sẽ khấn trọn đời trong Dòng đã đón nhận mình.

Cho đến khi được tuyên khấn trong Dòng mới, người tu sĩ vẫn còn bị ràng buộc bởi những nghĩa vụ mà mình đã tuyên giữ cùng với những đặc trưng

Trong trường hợp chuyển từ một Hội Dòng qua một Hội Dòng khác (hoặc từ một đan viện qua một đan viện khác thuộc cùng một Liên hiệp hoặc Tổng liên hiệp), luật chung buộc người tu sĩ phải qua một thời gian thử nghiệm

Để chuyển từ một Hội Dòng (thuộc quyền Giáo Hoàng hay giáo phận) qua một Hội Dòng khác (thuộc quyền Giáo Hoàng hay giáo phận) một tu sĩ khấn trọn đời cần phải có phép của Bề trên Tổng Quyền

Giáo hội nghĩ rằng sự thiếu bền vững là điều thiệt hại cho đời tu, vì thế không bao giờ để cho các tu sĩ được hoàn toàn tự do rời bỏ đan viện này qua đan viện khác, hoặc bỏ Dòng này sang Dòng khác.

Nếu một pháp nhân đi vay nợ hoặc đảm nhận các nghĩa vụ, dù có phép của Bề trên, thì chính pháp nhân đó chịu trách nhiệm.

Chuyển nhượng là hành vi qua đó quyền sở hữu một tài sản, hoặc động sản hoặc bất động sản, thuộc khối gia sản của mình, được chuyển sang một người khác.

Trong khuôn khổ của luật phổ quát, luật riêng phải xác định những hành vi nào vượt quá giới hạn và thể thức của việc quản lý thông thường, và ấn định những điều kiện cần thiết để có thể thực thi