Diễn Văn - Huấn Từ

Sunday, 05 April 2020 07:42

Đức Giáo Hoàng Phanxicô: Đợi Chờ Thế Giới Bên Kia Không Miễn Xá Việc Dấn Thân Cho Thế Giới Featured

LTS: Sáng ngày 07-08-2016, Đức Thánh Cha Phanxicô chủ sự Kinh Truyền Tin cùng với đám đông dân chúng tại quảng trường Thánh Phêrô. Trong bài chia sẻ, Đức Thánh Cha xác định rằng: Sự đợi chờ cuộc sống đời đời “không miễn trừ cho chúng ta việc dấn thân để làm cho thế giới trở nên công bình hơn, có thể ở được hơn”, và khuyên nhủ các tín hữu hãy “hoạt động để làm cho những điều kiện sống trên trái đất được tốt đẹp hơn, đặc biệt là đối với những người anh em yếu đuối nhất”.

***

***

 

[Trước Kinh Truyền Tin]

Thân chào quý anh chị em!

Trong bài Phúc Âm ngày hôm nay (Lc 12,32-48), Chúa Giêsu phán dạy các môn đệ của Người về thái độ phải có để chuẩn bị cho cuộc gặp gỡ sau cùng với Người, và giải thích, làm cách nào để sự đợi chờ cuộc gặp gỡ đó phải thúc đẩy đến một cuộc sống phong phú những việc lành. Người còn phán thêm: “Hãy bán tài sản của mình đi mà bố thí. hãy sắm lấy những túi tiền không hề cũ rách, một kho tàng không thể hao hụt ở trên trời, nơi kẻ trộm không bén mảng, mối mọt không đục phá” (câu 33). Đó là một lời mời gọi làm gia tăng giá trị sự bố thí như một công trình của lòng thương xót, đừng đặt tin tưởng vào những của cải chóng qua, mà hãy dùng những điều không ràng buộc, không ích kỷ, nhưng theo logic của Thiên Chúa, logic của sự chú tâm đến ngưòi khác, logic của tình yêu. Chúng ta có thể tha thiết với tiền bạc, có nhiều của cải, nhưng cuối cùng, chúng ta không thể mang chúng theo chúng ta được. Chúng ta hãy nhớ rằng, “tấm vải liệm không túi”.

Giáo huấn của Chúa Giêsu tiếp nối bằng ba dụ ngôn ngắn trên đề tài cảnh giác. Thật là quan trọng: sự cảnh giác, thận trọng, cảnh giác trong cuộc sống. Dụ ngôn thứ nhất là dụ ngôn những người đầy tớ đợi chờ suốt đêm ông chủ của họ trở về. “Khi chủ về mà thấy những đầy tớ ấy đang tỉnh thức, thì thật là phúc cho họ” (câu 37): thật là hạnh phúc khi ta đợi chờ Chúa với lòng tin, khi ta sẵn sàng, trong thái độ phục vụ. Người hiện diện mỗi ngày, Người gõ cửa trái tim chúng ta. Và phúc cho ai mở cửa cho Ngưòi, vì sẽ được phần thưởng to lớn; quả thật, chính Chúa sẽ làm kẻ tôi tớ cho những tôi tớ của Ngưòi – đó là một phần thưởng trọng đại –, trong bữa tiệc trên Vương Quốc của Người, người sẽ đích thân đến phục vụ họ. Với dụ ngôn này, diễn ra ban đêm, Chúa Giêsu trình bày sự sống như một cuộc canh thức đời chờ tích tực, dẫn đến một ngày sáng lạn của cõi vĩnh hằng. Để có thể tiếp cận nó, phải luôn sẵn sàng, tỉnh thức và tận hiến phục vụ người khác, trong viễn cảnh đầy an ủi là, “ở thế giới bên kia” không phải chúng ta sẽ là tôi tớ phục vụ Thiên Chúa, mà chính Người sẽ đón tiếp chúng ta trên bàn tiệc của Người. Nghĩ cho cùng, điều này xẩy ra mỗi lần chúng ta gặp gỡ Chúa trong cầu nguyện, hay trong lúc phục vụ người nghèo và nhất là trong bí tích Thánh Thể, nơi Người chuẩn bị bàn tiệc để nuôi dưỡng chúng ta bằng Lời Người và Thánh Thể của Người.

Dụ ngôn thứ nhì có hình ảnh của sự xuất hiện bất ngờ của tên kẻ trộm. Điều này đòi hỏi một sự cảnh giác; quả vậy, Chúa Giêsu khuyên nhủ chúng ta: “Anh em cũng vậy, hãy sẵn sàng, vì chính giờ phút anh em không ngờ, thì Con Người sẽ đến” (câu 40). Người môn đệ là kẻ chờ đợi Chúa và Nước Người. Phúc Âm soi sáng viễn cảnh đó với dụ ngôn thứ ba: người quản gia trung thành chấp hành nhiệm vụ của mình và nhận được phần thưởng. Trong bức tranh thứ nhì, người quản gia lạm dụng quyền thế của mình và đánh đập tôi tớ, và vì thế, khi ông chủ bất chợt trở về, sẽ bị trừng phạt. Kịch bản này mô tả một tình trạng thường cũng xẩy ra trong thời buổi chúng ta: biết bao bất công, biết bao bạo lực, và độc ác hàng ngày nẩy sinh từ ý tưởng chúng ta hành xử như chủ nhân ông đời sống của người khác. Chúng ta chỉ duy nhất có một vị Thầy, mà Người lại không muốn được gọi bằng “Thầy”, mà bằng “Cha”. Chúng ta đều là những kẻ tôi tớ, những kẻ tội lỗi và những kẻ làm con cái: Người là vị Cha duy nhất.

Ngày hôm nay, Chúa Giêsu nhắc nhở chúng ta rằng sự đợi chờ hạnh phúc vĩnh cửu không miễn xá cho chúng ta sự dấn thân để làm cho thế giới công bình hơn và có thể ở được hơn. Trái lại, niềm hy vọng sở hữu Vương Quốc trong cõi đời đời của chúng ta, thúc đẩy chúng ta phải hành động để cải thiện các điều kiện sống trên đời, đặc biệt là đối với những người anh em yếu đuối nhất. Cầu mong Đức Trinh Nữ Maria phù hộ chúng ta trở thành những con người và những cộng đoàn không nằm bẹp trên hiện tại, hay tệ hơn nữa, tiếc nuối quá khứ, nhưng phải hướng tới tương lai của Thiên Chúa, tới sự gặp gỡ Người vốn là sự sống và là niềm hy vọng của chúng ta.

 

 

Mạc Khải phỏng dịch: https://fr.zenit.org/articles/lattente-de-lau-dela-ne-dispense-pas-de-sengager-pour-le-monde/