Vinc. Vũ Văn An
LTS: Chiều ngày 27 tháng 11, Đức Phanxicô đã kết thúc đoạn đầu tiên trong chuyến thăm ba nước Phi Châu của ngài. Ngài đã từ Kenya bay qua Uganda. Sau 1 giờ 20 phút bay, vượt qua 500 cây số, máy bay của Đức Phanxicô đáp xuống Phi Trường Entebbe của Uganda lúc 5 giờ chiều giờ địa phương. Sau nghi thức đón tiếp đơn sơ tại phi trường, Đức Thánh Cha đã về tòa nhà chính phủ. Lên tiếng sau lời chào mừng của Tổng thống Museveni, Đức Thánh Cha đã có bài diễn văn bằng tiếng Anh, trước Tổng Thống Uganda, ngoại giao đoàn và các thành viên chính phủ.
***
Kính thưa Tổng Thống
Quý Thành Viên Chính Phủ,
Quý Thành Viên Ngoại Giao Đoàn,
Các Hiền Huynh Giám Mục,
Quý Bà và Quý Ông,
Tôi cám ơn quý vị về sự nghinh đón ân cần của quý vị, và tôi rất sung sướng được có mặt tại Uganda. Chuyến viếng thăm của tôi tới xứ sở của quý vị trước nhất nhằm kỷ niệm 50 năm ngày vị tiền nhiệm của tôi là Đức Giáo Hoàng Phaolô Đệ VI phong hiển thánh cho các vị tử đạo Uganda. Nhưng tôi hy vọng: sự hiện diện của tôi ở đây cũng sẽ được coi như một dấu chỉ tình thân hữu, quý mến và khích lệ đối với mọi người dân của quốc gia vĩ đại này.
Các vị tử đạo, cả Công Giáo lẫn Anh Giáo, đều là những vị anh hùng thực sự của quốc gia. Họ làm chứng cho các nguyên tắc hướng dẫn được phát biểu trên huy hiệu của Uganda: Vì Thiên Chúa và Vì Quê Hương. Họ nhắc chúng ta nhớ tới tầm quan trọng mà đức tin, sự ngay thẳng luân lý và việc dấn thân cho ích chung vốn thủ diễn và tiếp tục thủ diễn trong đời sống văn hóa, kinh tế và chính trị của xứ sở này. Họ cũng nhắc chúng ta nhớ rằng, bất chấp các tín ngưỡng và xác tín khác nhau của chúng ta, tất cả mọi người chúng ta đều được kêu gọi tìm kiếm sự thật, làm việc cho công lý và hòa giải, cũng như kính trọng, bảo vệ và giúp đỡ lẫn nhau như các thành viên của cùng một gia đình nhân loại duy nhất. Các lý tưởng cao đẹp này được đặc biệt đòi hỏi nơi những người nam nữ như quý vị, những người đã được trao phó việc phải bảo đảm một nền cai trị tốt đẹp và trong sáng, một việc phát triển toàn diện con người, một sự tham gia rộng rãi vào đời sống quốc gia, cũng như một sự phân phối khôn ngoan và công bằng các của cải mà Đấng Tạo Hóa đã ban xuống mảnh đất này một cách hậu hĩnh.
Chuyến viếng thăm của tôi cũng nhằm kéo sự chú ý tới Phi Châu như một toàn bộ, các hứa hẹn, các hy vọng, các đấu tranh và các thành tựu của nó. Thế giới nhìn Phi Châu như một lục địa đầy hy vọng. Uganda quả đã và đang được Thiên Chúa chúc phúc với nhiều tài nguyên thiên nhiên phong phú, mà quý vị được thách thức phải quản trị như những viên quản lý có trách nhiệm. Nhưng trên hết, quốc gia đã và đang được chúc phúc nơi nhân dân của nó: nơi các gia đình vững mạnh, nơi người trẻ và nơi người gìa của nó. Tôi mong được gặp giới trẻ vào ngày mai để ngỏ với họ những lời khuyến khích và thách đố. Mang lại cho họ hy vọng, cơ hội giáo dục và nhân dụng hữu lợi, và trên hết mọi cơ may để tham gia trọn vẹn vào đời sống xã hội là điều quan trọng xiết bao! Nhưng tôi cũng muốn nhắc tới hồng phúc mà quý vị hiện có nơi người cao niên. Họ chính là ký ức sống động của mọi người. Sự khôn ngoan và kinh nghiệm của họ phải luôn được trân quý như chiếc la bàn giúp xã hội tìm được phương hướng đúng trong việc đương đầu với các thách đố hiện nay một cách liêm chính, khôn ngoan và có viễn kiến.
Ở đây, tại Đông Phi Châu này, Uganda đã tỏ ra hết sức quan tâm đến việc tiếp đón người tỵ nạn, giúp họ xây dựng lại cuộc sống của họ trong an ninh và cảm nhận được phẩm giá vốn phát sinh từ việc kiếm được kế sinh nhai bằng việc làm lương thiện. Thế giới chúng ta, bị lâm vào chiến tranh, bạo động, và nhiều hình thức bất công, đang mục kích một cuộc di chuyển người vô tiền khoáng hậu. Xử sự với họ ra sao hiện đang là một thử thách đối với nhân tính, với lòng kính trọng nhân phẩm, và trên hết với tình liên đới của ta đối với các anh chị em đang thiếu thốn của ta.
Dù chuyến viếng thăm của tôi ngắn ngủi, nhưng tôi hy vọng sẽ khuyến khích nhiều cố gắng âm thầm đang được thực hiện để chăm sóc người nghèo, người bệnh và những ai đang gặp đủ thứ trở ngại. Chính qua những dấu hiệu nhỏ nhoi này, ta nhìn thấy linh hồn đích thực của cả một dân tộc. Thế giới chúng ta, bằng rất nhiều cách, đang xích lại gần nhau hơn; ấy thế nhưng, cùng một lúc, ta cũng thấy việc hoàn cầu hóa “nền văn hóa vứt bỏ” đang làm mờ các giá trị tâm linh, làm tâm hồn ta ra chai đá trước nhu cầu người nghèo, và cướp đi hy vọng của người trẻ.
Trong khi mong được gặp gỡ quý vị và được sống thời gian này với quý vị, tôi cầu xin để quý vị và toàn dân Uganda yêu quý luôn tỏ ra xứng đáng với các giá trị vốn tạo khuôn cho linh hồn của quốc gia quý vị. Tôi khẩn cầu phúc lành dồi dào của Thiên Chú xuống trên tất cả quý vị.
Mungu awabariki!
Xin Thiên Chúa chúc lành cho quý vị!