Sunday, 05 April 2020 08:14

Bài Giảng Đức Giáo Hoàng Phanxicô Trong Thánh Lễ Cầu Cho Các Hồng Y Và Giám Mục Đã Qua Đời Featured

Joseph C. Pham

 

LTS: Trưa Thứ Sáu, ngày 4-11-2016, Đức Thánh Cha Phanxicô đã chủ sự thánh lễ tại Đền thờ Thánh Phêrô để cầu nguyện cho các Hồng Y và Giám Mục qua đời trong 12 tháng qua. Đồng tế với Đức Thánh Cha có gần 60 Hồng Y và Giám Mục hiện diện ở Roma, trước sự tham dự của gần 1 ngàn tín hữu.

***

***

“Chúa là Ðấng từ bi nhân hậu, Người chậm giận và giàu tình thương” (Tv 103:8)

 

 

Tháng 11, tháng mà lòng đạo đức Kitô Giáo dành để tưởng nhớ đến người tín hữu đã qua đời, gợi lên mỗi năm trong Cộng Đồng Giáo Hội tư tưởng về sự sống sau khi chết và đặc biệt là tư tưởng về cuộc gặp gỡ cụ thể với Thiên Chúa. Ngài sẽ là thẩm phán của cuộc lữ hành trần thế của chúng ta, một vị thẩm phán mà các tính cách của Ngài là lòng thương xót và sự nhưng không, như Tác Giả Thánh Vịnh nhắc nhớ chúng ta. Ý thức về điều này, chúng ta đang qui tụ nhau lại đây quanh bàn thờ của Thiên Chúa để cầu nguyện cho các linh hồn của các Hồng Y và Giám Mục là những vị đã kết thúc ngày sống trần gian của mình trong vòng 12 tháng qua. Và trong khi chúng tín thác các ngài cho sự tốt lành thương xót của Chúa Cha, thì một lần nữa, chúng ta lặp lại lòng biết ơn của chúng ta vì chứng tá Kitô Hữu và linh mục mà các ngài đã để lại cho chúng ta.

Những người anh em này của chúng ta đã đạt được mục tiêu của các ngài, sau khi đã phục vụ Giáo Hội và yêu mến Chúa Giêsu, trong sự chắc chắn ấy của tình yêu mà Tông Đồ Phaolô đã nhắc nhớ chúng ta trong Bài Đọc hai: “Ai có thể tách chúng ta ra khỏi tình yêu của Ðức Kitô?” (Rm 8:35). Chính là niềm tin vào tình yêu của Đức Kitô mà không ai có thể tách chúng ta ra khỏi được: bất luận là gian truân, hay khó khăn, hay bách hại, nguy hiểm, sự chết hay sự sống... Các ngài cũng đã rất rõ ràng về những lời của Sách Khôn Ngoan: “những ai trung thành, sẽ được Người yêu thương” (Kn 3:9). Và các ngài biết rõ là cuộc lữ hành trần thế của chúng ta sẽ kết thúc trong nhà của Cha Trên Trời và ở đó chỉ có một mục tiêu, sự nghỉ ngơi và bình an được tìm thấy. Chúa Giêsu, là Đường, Sự Thật và Sự Sống của chúng ta sẽ dẫn chúng ta đến nhà ấy.

Con đường về nhà Cha khởi đi đối với mỗi người chúng ta ngay từ ngày đâu tiên chúng ta mở mắt ra cho ánh sáng và, qua Phép Rửa, trước ân sủng. Một giai đoạn quan trọng của con đường này đối với chúng ta là các linh mục và Giám Mục, là giây phút mà chúng ta thưa lên “này con đây!” trong Lễ Thụ Phong Linh Mục của chúng ta. Từ giây phút ấy chúng ta được hiệp nhất với Đức Kitô một cách đặc biệt, hiệp với sứ vụ linh mục của Ngài. Vào giờ chết của chúng ta, chúng ta sẽ thưa lên câu “này con đây” lần sau cùng của chúng ta, hiệp với lời ấy của Chúa Giêsu, Đấng đã chết trong khi trao phó linh hồn của Ngài trong tay Chúa Cha (x. Lc 23:46). Các Hồng Y và Giám Mục, những người mà chúng ta nhớ đến trong cầu nguyện hôm nay, đã tận hiến cả đời của các ngài, đặc biệt là sau khi đã thánh hiến cuộc đời cho Thiên Chúa, để làm chứng và để mang lại cho người khác tình yêu của Chúa Giêsu. Và cũng thế, các ngài đã dạy người tín hữu bằng lời nói và gương mẫu.

Các ngài là những mục tử của đoàn chiên của Đức Kitô và, trong sự noi gương Ngài, các ngài thường trao ban bản thân các ngài và hy sinh bản thân vì ơn cứu chuộc cho dân đã được uỷ thác cho các ngài. Các ngài đã thánh hóa họ qua các Bí Tích và hướng dẫn họ trên con đường của ơn cứu độ. Đầy tràn sức mạnh của Chúa Thánh Thần, các ngài loan báo Tin Mừng. Bằng tình yêu phụ tử, các ngài đã thực hiện một nỗ lực để yêu thương hết mọi người, đặc biệt là người nghèo, người không có khả năng tự vệ, và những người đang cần sự trợ giúp. Do đó, vào cuối đời của các ngài, chúng ta nghĩ rằng Thiên Chúa “đón nhận họ như của lễ toàn thiêu” (Kn 3:6). Giờ đây, chúng ta đang ở đây để cầu nguyện cho các ngài, để dâng Hy Tế thánh cho linh hồn của các ngài và xin Thiên Chúa làm cho các ngài được sáng láng mãi mãi trong Vương Quốc đầy ánh sáng của Ngài (x. Kn 3:7).

Với sứ vụ của các ngài, các ngài đã in dấu vào trong tâm hồn người tín hữu sự thật an ủi “ân phúc và xót thương những ai Người tuyển chọn” (Kn 3:9). Nhân danh Thiên Chúa của lòng thương xót và tha thứ, đôi bàn tay của các ngài đã chúc phúc và tha thứ, những lời của các ngài an ủi và lau khô những giọt nước mắt, sự hiện diện của các ngài làm chứ bằng sự rõ ràng rằng sự tốt lành của Thiên Chúa là không cạn vơi và lòng thương xót của Ngài là vô biên. Một số vị trong các ngài đã được mời gọi để làm chứng cho Tin Mừng một cách anh hùng, chịu đựng những gian truân nặng nề. Trong Thánh Lễ này, khi tưởng nhớ đến Sự Chết và Sự Phục Sinh của Đức Kitô, chúng ta ca tụng Thiên Chúa vì tất cả mọi điều tốt lành mà Chúa đã thực hiện cho chúng ta và cho Giáo Hội của Ngài qua những Anh Em và Người Cha này trong niềm tin.

Dưới ánh sáng của Mầu Nhiệm Vượt Qua Của Đức Kitô, thì sự chết của các ngài là, trong thực tế, cửa vào sự sống trọn vẹn của các ngài. Dưới ánh sáng của niềm tin này, chúng ta cảm thấy gần gũi hơn với những Anh Em đã qua đời này của chúng ta: sự chết dường như đã chia cách chúng ta, nhưng sức mạnh của Đức Kitô và Thần Khí của Ngài đang hiệp nhất chúng ta một cách thậm chí còn sâu sắc hơn. Chúng ta sẽ tiếp tục cảm thấy các ngài đang ở cạnh chúng ta trong Sự Thông Công của Các Thánh. Được nuôi dưỡng bằng Bánh Hằng Sống, chúng ta cũng cùng với tất cả những người đã đi trước chúng ta, đợi chờ, bằng niềm hy vọng kiên vững, một ngày kia sẽ gặp gỡ diện đối diện với diện mạo sáng láng và giàu lòng thương xót của Chúa Cha.

Xin Mẹ Maria giữ gìn các Ngài cũng như canh phòng chúng ta và giành về cho chúng ta điều mà “không có gì tách được chúng ta ra khỏi tình yêu của Thiên Chúa thể hiện nơi Ðức Kitô Giêsu, Chúa chúng ta” (Rm 8:39).

(Chuyển ngữ từ ZENIT)