Học Viện Đaminh
NHỮNG THẮC MẮC VỀ GIÁO LUẬT ĐỜI SỐNG THÁNH HIẾN
***
CÁC DÒNG TU
(Điều 607 - 709)
***
VẤN ĐỀ 42
NHÀ NGUYỆN - NHÀ THỜ - VIỆC LƯU TRỮ THÁNH THỂ
NƠI CỘNG ĐOÀN DÙNG TU
(đ. 608, 611; xem thêm 1215 §3, 934 §3)
A/. Nhà nguyện
Trong cộng đoàn tu sĩ, nhà nguyện cho thấy rằng Thánh Thể là trung tâm của cộng đoàn.
Theo Bộ Giáo Luật, nhà nguyện được hiểu là nơi dành cho các việccử hành phụng vụ nhằm lợi ích của cộng đoàn (x. đ. 1223). Những tín hữu khác cũng có thể đến tham dự phụng vụ tại nhà nguyện này với sự ưng thuận của Bề trên.
Đấng bản quyền cho phép thiết lập nhà nguyện sau khi đã kiểm tra hoặc cho người kiểm tra về sự xứng hợp của nơi đã chọn. Một khi đã được phép thiết lập rồi thì nhà nguyện không được thay đổi để sử dụng vào mục đích khác nếu không có phép của Đấng bản quyền (đ. 1124).
Thánh Thể được cử hành tại nhà nguyện, hoặc, khi cần thiết, tại một nơi khác xứng hợp.
B/. Nhà thờ
Khi Đức Giám Mục Giáo phận chấp thuận cho thành lập một tu viện thì, đối với các Dòng giáo sĩ, phép ấy bao gồm quyền lợi có một nhà thờ để thi hành thừa tác vụ thánh.[1]
Để xây cất nhà thờ tại một địa điểm nào nhất định, Dòng cần phải có phép của Đức Giám Mục Giáo phận; phép xây cất nhà thờ thì khác với phép thiết lập tu viện trong Giáo phận (đ. 1215 §3).
Một khi đã việc xây cất đã hoàn tất, nhà thờ phải được cung hiến, hoặc ít ra được chúc lành theo luật phụng vụ. Từ đó, tất cả các hành vi phụng tự có thể thực hiện tại đó, tuy phải tôn trọng những quyền lợi của giáo xứ.
Trong việc thi hành các việc phụng tự công, tất cả các tu sĩ đều thuộc quyền Đức Giám Mục Giáo phận.
C/. Lưu trữ Thánh Thể
Trong các Dòng Tu, Thánh Thể phải được lưu trữ trong nhà thờ hoặc nhà nguyện gắn liền với tu viện (đ. 934 §l,l°). Muốn cất giữ Mình Thánh trong một nhà nguyện khác với nhà nguyện chính hoặc nhà thờ, khi có lý do chính đáng, thì cần có phép của Đấng bản quyền. Những tu viện quá đông nhân sự thì đã có đủ lý do để có những nhà nguyện khác với nhà nguyện chính hoặc nhà thờ đặt Tại những tu viện.
Trong một số nhà vì số tu sĩ quá đông nên đủ lẽ để xin có những nhà nguyện, không kể nhà thờ hoặc nhà nguyện chính.
Tại những nơi lưu trữ Mình Thánh, cần phải có người trông coi, và nếu có thể, ít là mỗi tháng hai lần, Thánh lễ phải được cử hành tại nhà thờ hoặc nhà nguyện để thay bánh thánh (đ. 934 §2).
[1]Theo bộ giáo luật, sự phân biệt giữa nhà nguyện và nhà thờ không dựa trên kích thước to nhỏ, nhưng dựa trên quyền được tham dự các nghi lễ. Đối với nhà thờ (ecclesia /church), tất cả mọi tín hữu đều có quyền tham dự các buổi cử hành phụng vụ tại đó (đ. 1214). Nhà nguyện (oratorium / oratory) được dành riêng cho cộng đoàn; những người khác muốn tham dự các lễ nghi cần xin phép bề trên (đ. 1223).