BÀI GIÁO LÝ THỨ 13
CỦA ĐỨC THÁNH CHA PHANXICÔ
VỀ NĂM ĐỨC TIN
“Như một người Mẹ, “Hội Thánh hướng dẫn cuộc sống của chúng ta,….
Hội Thánh là một người mẹ nhân từ, hiểu biết, luôn luôn tìm cách giúp đỡ, khuyến khích
ngay cả những người con đã làm những điều sai quầy và đang sai lầm,…
Hội Thánh đặt trong bàn tay của Chúa, bằng lời cầu nguyện của mình, tất cả mọi hoàn cảnh của con cái mình.”
* * *
Dưới đây là bản dịch bài Giáo Lý ĐTC Phanxicô ban hành ngày 18 tháng 9 năm 2013 trong buổi Triều Yết Chung được tổ chức tại Quảng trường Thánh Phêrô. Người tiếp tục chu kỳ Giáo Lý về kinh Tin Kính và Năm Đức Tin. Hôm nay Đức Thánh Cha nói về "Hội Thánh là Người Mẹ thương con".
* * *
Anh chị em thân mến, chào anh chị em!
Hôm nay tôi trở lại hình ảnh của Hội Thánh như một người mẹ. Tôi thực sự thích hình ảnh của Hội Thánh như một người mẹ này. Đó là lý do tại sao tôi muốn trở lại với nó, bởi vì điều này đối với tôi dường như cho chúng ta biết không những Hội Thánh như thế nào, mà khuôn mặt của Hội Thánh là Mẹ chúng ta càng ngày càng phải có dung nhan của một người mẹ.
Tôi muốn nhấn mạnh ba điều, trong lúc luôn luôn nhìn đến những người mẹ của chúng ta, tất cả những gì các bà làm, các bà sống, các bà chịu đau khổ vì con cái của của mình, và tiếp tục với những gì tôi đã nói thứ Tư tuần trước. Tôi tự hỏi: Một người mẹ làm gì?
1. Trước hết, mẹ dạy chúng ta bước đi trong cuộc đời, dạy chúng ta sống tốt, mẹ biết làm sao để hướng dẫn con cái, mẹ luôn luôn cố gắng để chỉ cho chúng con đường ngay thẳng trong cuộc sống để chúng lớn lên và trở nên những người trưởng thành. Và mẹ làm như thế với sự dịu hiền, với lòng trìu mến, với tình yêu, luôn luôn, ngay cả khi mẹ cố gắng sửa lại con đường của chúng ta bởi vì chúng ta đi trật một chút trong cuộc sống, vì chúng ta theo con đường dẫn đến vực thẳm. Một người mẹ biết điều gì quan trọng để giúp con mình tiến bước tốt đẹp trong cuộc sống, và bà đã không học điều ấy từ sách vở, nhưng từ quả tim của mình. Đại học của các bà mẹ là quả tim của các bà! Ở đó, các bà học làm sao thăng tiến con cái của mình.
Hội Thánh cũng làm như thế: Hội Thánh hướng dẫn cuộc sống của chúng ta, dạy chúng ta những bài học để chúng ta bước đi cách tốt đẹp. Hãy nghĩ đến Mười Điều Răn: chúng chỉ cho chúng ta một con đường để đi đến trưởng thành, để chúng ta có một số điểm [qui chiếu] chắc chắn trong cách chúng ta cư xử. Và chúng là kết quả của sự ân cần, của chính tình yêu Thiên Chúa, Đấng đã ban các điều răn ấy cho chúng ta. Anh chị em có thể nói với tôi: nhưng chúng là những giới răn! Toàn là những điều “cấm đoán”! Tôi mời anh chị em đọc lại chúng – có lẽ anh chị em đã “quên mất” một ít – và sau đó suy nghĩ về chúng một cách tích cực. Anh chị em sẽ thấy chúng có liên quan đến cách chúng ta cư xử với Thiên Chúa, với chính mình và với những người khác, đó chính là những gì một người mẹ dạy chúng ta để sống tốt. Chúng mời gọi chúng ta đừng tạo ra những thần tượng vật chất để sau đó biến mình thành nô lệ cho chúng, nhắc nhở chúng ta về Thiên Chúa, về việc tôn kính cha mẹ, phải thành thực, tôn trọng những người khác… Hãy thử nhìn vào chúng như thế và coi chúng như thể chúng là những lời, những giáo huấn mà một người mẹ làm để dạy chúng ta sống tốt đẹp trong cuộc sống. Một người mẹ không bao giờ dạy những điều xấu, mẹ chỉ muốn điều tốt cho con mình, và đó cũng là những gì mà Hội Thánh làm.
2. Tôi muốn nói với anh chị em một điều thứ nhì: khi một đứa con lớn lên thì nó trở thành một người lớn, nó sống theo cách của mình, nhận lãnh những trách nhiệm của mình, tự bước đi bằng đôi chân của mình, làm những gì mình muốn, và đôi khi, cũng xảy ra, là nó đi trật đường, nó có thể gặp một tai nạn. Trong mọi hoàn cảnh, người mẹ luôn luôn kiên nhẫn tiếp tục đồng hành với con mình. Điều thúc đẩy bà là sức mạnh của tình yêu; một người mẹ biết đi theo cuộc hành trình của con mình với sự kín đáo, với sự ân cần, ngay cả khi chúng sai lạc, và bà luôn luôn tìm cách hiểu chúng, gần gũi để giúp đỡ chúng. Ờ nước tôi – chúng tôi nói rằng một bà mẹ biết cách “dar la cara.” Điều này có nghĩa gì? Nó có nghĩa là một bà mẹ có thể “bênh vực” [“đưa mặt ra cho]” con cái của mình, có nghĩa là luôn luôn được thúc đẩy để bảo vệ chúng. Tôi nghĩ đến các bà mẹ đau khổ vì con cái của họ trong các nhà tù hoặc trong những hoàn cảnh khó khăn: các bà không hỏi xem chúng có tội hay không, các bà tiếp tục yêu thương chúng, và thường thì các bà chịu những sự nhục nhã, nhưng không sợ hãi, không ngừng tự hiến.
Hội Thánh cũng thế, Hội Thánh là một người mẹ nhân từ, hiểu biết, luôn luôn tìm cách giúp đỡ, khuyến khích ngay cả những người con đã làm những điều sai quầy và đang sai lầm, Hội Thánh không bao giờ đóng cửa nhà mình; Hội Thánh không xét đoán, nhưng cung cấp cho họ ơn tha thứ của Thiên Chúa, ban tặng cho họ tình yêu của Ngài là Đấng mời gọi ngay cả những người con đã rơi xuống vực thẳm trở về đường ngay; Hội Thánh không sợ bước vào đêm đen của họ để ban cho họ hy vọng; Hội Thánh không sợ bước vào đêm đen của chúng ta khi chúng ta đang ở trong bóng tối của tâm hồn và lương tri, để ban cho chúng ta hy vọng! Bởi vì Hội Thánh là mẹ!
3. Một tư tưởng cuối cùng. Một người mẹ cũng biết cầu xin, gõ mọi cánh cửa vì con mình mà không tính toán, bà làm điều ấy vì tình yêu. Và tôi nghĩ về cách mà các bà mẹ cũng biết, trên hết, là gõ cửa quả tim của Thiên Chúa! Các bà mẹ cầu nguyện nhiều cho con cái của họ, đặc biệt là cho những người con yếu hơn, cho những người con cần lời cầu nguyện nhất, cho những người con không đi theo đường tốt lành, hay đang theo đường nguy hiểm hoặc sai lầm trong cuộc sống. Vài tuần trước, tôi đã cử hành Thánh Lễ trong nhà thờ Thánh Augustinô, ở đây tại Roma, nơi di tích của mẹ ngài, là Thánh Mônica, được cất giữ. Biết bao nhiêu lời cầu nguyện mà bà mẹ thánh này đã dâng lên Thiên Chúa cho con trai bà, và biết bao nước mắt mà bà đã tuôn rơi! Tôi nghĩ đến các chị em, những người mẹ thân yêu: Các chị em cầu nguyện cho con cái biết bao nhiêu rồi mà không biết mệt! Hãy tiếp tục cầu nguyện và phó thác con cái cho Thiên Chúa; Ngài có quả tim vĩ đại! Hãy gõ cửa quả tim của Thiên Chúa bằng lời cầu nguyện cho con cái của mình của các chị em.
Và đó cũng là điều mà Hội Thánh làm: Hội Thánh đặt trong bàn tay của Chúa, bằng lời cầu nguyện của mình, tất cả mọi hoàn cảnh của con cái mình. Chúng ta hãy tin tưởng vào sức mạnh của lời cầu nguyện của Mẹ Hội Thánh, Chúa không vô tình. Người luôn luôn biết làm sao để chúng ta ngạc nhiên lúc chúng ta ít mong đợi nhất. Mẹ Hội Thánh biết điều này!
Đó là những tư tưởng mà tôi muốn nói với anh chị em hôm nay: chúng ta hãy thấy trong Hội Thánh một người mẹ tốt lành, là người chỉ cho chúng ta con đường để đi theo trong cuộc sống, là người luôn luôn biết kiên nhẫn, thương xót, hiểu biết, và biết cách đặt chúng ta trong bàn tay của Thiên Chúa.
Phaolô Phạm Xuân Khôi chuyển ngữ