“Các con sẽ nhận lãnh sức mạnh khi Chúa Thánh Thần ngự xuống trên các con; và các con sẽ là các chứng tá của Thầy ở Giêrusalem và khắp miền Giuđêa và Samaria và ở tận cùng thế giới” (Cv 1:8).
Lời Chúa nói với chúng ta trong thẳm sâu lòng ta. Hôm nay, Chúa nói với ta rằng ta thuộc về Người. Người dựng nên ta, ta là gia đình của Người, và Người sẽ mãi mãi có mặt ở đó cho ta.
Giữa thảm họa quốc gia, dân bị kẻ thù tống xuất, Tiên tri Giêrêmia đã công bố rằng “Chúa đã cứu dân Người, những kẻ còn lại của Israel” (31:7)
Adam, như chúng ta đã nghe trong bài đọc thứ nhất, được sống trong Vườn Địa Đàng. Tuy nhiên, ông cảm thấy cô đơn, bởi vì “chẳng tìm được một trợ tá cho ông” (St 2,20). Ông cô độc một mình.
Các Kitô hữu chúng ta, yêu cầu các gia đình thế giới giúp đỡ chúng ta! Biết bao người trong chúng ta đang có mặt ở đây, trong việc cử hành này! Điều này tự nó đã là một điều có tính tiên tri, một thứ phép lạ trên thế…
Nhóm lên một ngọn nến nhỏ trong bóng tối thì có ích chi? Còn cách nào hay hơn để xua tan bóng tối không? Có thể vượt qua bóng tối hay chăng?
Page 8 of 9