Đề tài mà tôi chọn cho sứ điệp năm nay được rút ra từ thư của Thánh Phaolô gửi ông Philemon, trong đó thánh Tông Đồ đã xin cộng sự viên của mình đón nhận Onesimus, trước kia là nô lệ của Philemon, bây giờ đã trở thành một Kitô hữu và vì thế, theo Phaolô, đáng để được xem là một người anh em.
Nhân Ngày thế giới các bệnh nhân do Thánh Giáo Hoàng Gioan Phaolô II thiết lập, tôi ngỏ lời với tất cả anh chị em đang mang gánh nặng bệnh tật và qua nhiều cách thức khác nhau
Mùa Chay là một mùa canh tân đối với Giáo Hội, các cộng đoàn và mỗi tín hữu. Nhưng trên hết Mùa Chay là “một mùa ân thánh” (2Cr 6,2).
Giáo Hội không biên giới, Mẹ của mọi người, truyền bá trên thế giới văn hóa đón tiếp và liên đới, văn hóa này chủ trương không được xem ai là người vô ích, vướng víu, và không được loại trừ ai.
Ngày nay vẫn còn rất nhiều người không nhận biết Chúa Giêsu Kitô. Thế nên, sứ mạng Ad gentes vẫn còn hết sức cấp bách.
Lời thiên thần loan báo cho các phụ nữ vang vọng trong Giáo Hội trên khắp thế giới: “Các bà đừng sợ! Tôi biết các bà tìm Chúa Giêsu, Đấng bị đóng đinh.
Ngày nay chúng ta đang sống trong một thế giới ngày càng “nhỏ bé” hơn và vì thế, trong đó dường như người ta dễ gần gũi với nhau hơn. Những phát triển về giao thông và kỹ năng truyền thông đang làm cho chúng ta xích lại gần nhau, ngày càng nối kết với nhau hơn, và sự hoàn cầu hóa làm cho chúng ta lệ thuộc nhau.
Chúng ta thường cảm nghiệm thấy một niềm vui khôn tả khi đọc và suy tư về Các Mối Phúc! Đức Giêsu đã công bố những điều này trong bài giảng lớn đầu tiên của mình, tại biển hồ Galilee.
Nhiều lần chúng ta đã cầu nguyện với những lời của Vịnh gia: “Chính Người là Đấng dựng nên ta, ta thuộc về Người; ta là dân Người, là đoàn chiên Người dẫn dắt” (Tv 100:3); hay “Chúa đã chọn nhà Giacop, dành Israel làm sản nghiệp của Người” (Tv 135:4).
Nhân dịp Mùa Chay, tôi muốn cống hiến anh chị em vài suy tư có thể giúp anh chị em trong hành trình hoán cải bản thân và cộng đồng.