Trong các trình thuật Ngôn sứ của Cựu Ước, Is 9,1-6 chắc chắn là lời sấm thích hợp rõ ràng đã khơi lên mầu nhiệm Giáng Sinh.
Ngay từ lúc khởi đầu công cuộc sáng tạo Đấng Tạo Hóa đã khởi sự cuộc nhập thể của Người vào vũ trụ, thế giới và con người, vì tình yêu tự nguyện. Công cuộc tạo dựng là sáng kiến của tình yêu, Đấng Hóa Công đã “vui tươi” chia sẻ hiện hữu trong chính hữu thể Người cho muôn loài thụ tạo.
Tuy rằng, “Đức Kitô hôm qua hôm nay và mãi mãi vẫn là một” (Dt 13,8), nhưng mỗi thời đã vẽ bức chân dung của Ngài một kiểu. Trong 18 chương của tác phẩm “Jesus through the centuries”, tác giả Jaroslav Pelikanđã khám phá ra những nét của một vị tôn sư, một vị đại vương,...
Hằng năm vào Thứ Năm Tuần Thánh, chúng ta cử hành thánh lễ Tiệc Ly để tưởng niệm việc Đức Giê-su thiết lập bí tích Thánh Thể, rửa chân cho các môn đệ và trối lại cho chúng ta giới luật yêu thương.
Lời tuyên xưng đầu tiên này là chìa khóa để giải thích toàn bộ Giáo Hội học của Công Đồng Vatican II. Đây là một nền Giáo Hội học mang chiều kích Kitô học và vì thế nó có giá trị tu đức và thần bí trước giá trị xã hội và cơ cấu.
Các sách Phúc Âm cho chúng ta thấy, Đức Giêsu sống đạo thiên về lề lối biệt phái; vì thế, Ngài nghiêm túc giữ những ngày lễ, viếng đền thờ theo Luật (x. Ga 7:2tt)
Một trong những nhân đức của Thánh Giuse mà Giáo Hội thường ca ngợi, đó là mẫu gương của một “người công chính”. Thật vậy, Thánh Giuse là vị thánh tiêu biểu cho Giáo Hội về đời sống của một con người công chính trước nhan Chúa
Con người được Thiên Chúa sáng tạo nên để sống với Chúa và sống với nhau. Đó là vận mạng sống trong yêu thương và sống vì tình yêu thương.
Nhập thể là một mầu nhiệm và là tín điều về Ngôi Lời trở thành xác phàm. Trong ý nghĩa của thuật ngữ này, hạn từ “incarnation” đã được thích ghi suốt thế kỷ XII, từ miền Norman (Pháp quốc), xuất phát từ tiếng Latin “incarnatio”.
Kỷ niệm năm mươi năm kết thúc Công Đồng Vatican II gợi lên trong tôi ý tưởng dành ba suy niệm Mùa Vọng này cho việc xem lại những chủ đề chính của Công Đồng.