Diễn Văn - Huấn Từ

Tôi không muốn những lời này là lời “valediction” với Thánh Bộ, lời từ giã, nhưng thực ra đây là những lời cám ơn đối với mọi công việc đã thực hiện.
Khi đảm nhận những thái độ, những thập giá đó, người ta luôn phải mất đi một cái gì, chúng ta không được quên rằng: “kẻ nào mất mạng [vì Đức Kitô], sẽ cứu được mạng sống ấy”.
Sau khi phục sinh, và trước khi bước vào trong vinh quang của Thiên Chúa Cha, Chúa Giêsu đã hiện ra với các môn đệ nhiều lần. Bản văn Tin Mừng mà chúng ta vừa nghe (Lc 24,45-48) tường thuật về một trong những cuộc hiện ra đó.
Biết bao lần, khi chúng ta thấy những người đó ngoài đường phố - những người túng thiếu, những người bệnh hoạn, những người không có gì để ăn – chúng ta thấy bực mình.
Cha muốn chào thăm một nhóm các cặp vợ chồng mà hôm nay họ cử hành Lễ Kim Khánh mừng Ngày Cưới lần thứ 50. Đó là “rượu hảo hạng” của gia đình!
Cả hai người đều đi đến đền thờ để cầu nguyện, nhưng hai người này lại có những thái độ rất khác nhau, và đã đạt được những kết quả trái ngược. Người Pharisee “đứng riêng một mình” và cầu nguyện với nhiều lời (xc. Lc 18,11).